Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm

“Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm” thuộc thể loại đam mỹ tiên hiệp của tác giả Nhất Thập Tứ Châu (Trung Quốc). Cốt truyện chặt chẽ, lôi cuốn gần như mỗi phân đoạn đều chứa một gợi ý buộc nhân vật phải khám phá và mở ra nhiều bí ẩn cùng ân oán liên kết giữa tu chân giới, vương triều. Nếu là một tín đồ của truyện đam mỹ tu chân nhưng có yếu tố du hiệp thì đây sẽ là một tên truyện bạn có thể đón đọc.

Văn án và nhật xét về truyện Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm

Phải công nhận rằng, Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm ngay từ chương đầu tiên đã chôn xuống một mối nghi hoặc mà đến khi đọc đến chương cuối mới có thể thấu hiểu rõ ràng. Bên trong đó lại là cả hằng hà sa số những bí ẩn cũng như phân đoạn tình cảm phức tạp dưới sự tranh đấu hoàng quyền.

Câu chuyện mở đầu một trong 2 nhân vật chính là Lâm Sơ – được sư phụ là Hồ Lô đạo nhân nhặt về dạy tu tiên giữa thời hiện đại nên không thể dung nhập vào thế giới hiện đại dẫn đến chứng tự bế, bị bắt nạt và xa lánh con người. Sau một lần độ kiếp thất bại Lâm Sơ đã trở về với thế giới tu chân nhưng tu vi mất hết, căn cơ kém cỏi nhưng cũng là điều báo hiệu thế giới tu chân bắt đầu khởi động những phân tranh.

Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm – Đam Mỹ Mới Hoàn
Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm

Ở đây Lâm Sơ đã gặp Lăng Phượng Tiêu – Đại tiểu thư của Phượng Hoàng Sơn Trang và cũng là Công chúa Phượng Dương mang huyết mạch Phượng hoàng thuần khiết nhất cũng là vị hôn thê trên danh nghĩa. Nhưng đằng sau vóc dáng tu hoa bế nguyệt lại là hình hài nam nhân phải gánh trên vai ân oán của cha mẹ, vương triều và sự lầm than của dân chúng.

Hai nhân vật mở ra những bí mật cùng những câu chuyện dở khóc dở cười về “vị hôn thê” của mình và cùng nhau giải quyết hết những phân tranh, bóc trần những sự thật với nhiều câu chuyện bất đắc dĩ đan xen.

Khởi động cấm thuật tước đi mạng sống toàn thành ai muốn. Tài hoa ngút trời cô độc thủ thành bảo vệ chúng sinh đến khi vạn tiễn xuyên tâm không oán không hối. Dưới chân Vạn Quỷ Uyên bạch cốt như núi chỉ vì đoá hoa cải tử hoàn sinh lại là ai tạo? Tranh đấu vương quyền, dân chúng lầm than, vạn quỷ thét gào ai đến giải nguy.

Nợ máu trả bằng máu, xuất đạo nhập hồng trần chỉ duy nhất một ý niệm thương sinh. Phượng hoàng trùng sinh hồng y tựa hoả, Thanh y Kiếm Các minh nguyệt thanh phong chỉ mong thiên hạ thái bình.

Nhưng khi đại đạo thành hình Lâm Sơ mới biết tâm pháp Kiếm Các chính là vô tình đạo vô dục vô cầu, ngũ âm ngũ sắc ngũ vị nhạt nhoà đến khi thành đại đạo chính là phải tước đi một phần tình cảm.

Lâm Sơ – Tiêu Thiều

Vậy Đại tiểu thư thì phải làm sao? Phượng Hoàng niết bàn, hấp thụ oán khổ của đất trời, dưới tay mẹ ruột lại tan thành mây khói. Mang Vô Quý đi khắp thế gian tưởng niệm, ấp ủ thần hồn và cứu hắn cũng chỉ có Lâm Sơ dùng hết thần hồn mở ra Nghiệt Kính Đài hoá giải ân oán. Vậy hoá ra, Kiếm các độc môn <<Trường Tương Tư >> chỉ khi nhập hồng trần mới có thể ngộ thành.

Đến tận chương cuối cùng của Thiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm sự thật được bóc trần, thời gian được sắp xếp lại, quay về quá khứ mọi chuyện mới có lời giải đáp, về thân phận Lâm Sơ, Đại Vu, vì sao Chiết Trúc kiếm mất đi hồn phách và vô vàn những móc thời gian đều là nhân quả.

Sinh ly tử biệt, bất hối trùng lai, là đúng là sai, hãy để đời sau phán xét chỉ nguyện không thẹn với lòng. Đông đi Xuân đến chỉ nguyện cùng quân ẩn dật khắp núi sông.

Trích dẫn hay trong Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm

Tâm pháp ta tu là Vô Tình Đạo.

Vô dục vô cầu, ngũ âm ngũ sắc ngũ vị nhạt nhoà, thoát ly thiên đạo.

Độ kiếp thất bại, tiến vào thế giới xa lạ, mất hết tu vi, căn cơ kém cỏi, cứ nghĩ thân tán đạo tiêu mới nhận ra xuân hạ thu đông, âm tình vũ tuyết, ngũ âm sáu luật cũng không phải hư vô nhạt nhẽo.

Đúng là ngã xuống vạn trượng hồng trần mới biết minh nguyệt phồn hoa kinh diễm thế nào.

Giống như đạp tuyết tìm mai ban đêm, lần theo hương, tìm trên nền tuyết, tìm mãi không thấy, nhưng vừa ngẩng đầu, đã thấy trăng tròn trên mây.

Thế xoay vần, ta chỉ muốn hỏi ta là ai, Lâm Sơ, Chiết Trúc, Đào Nguyên Quân…là nhân hay là quả, một thoáng hồng y như ảo mộng liệu còn xuất hiện trên thế gian?

Thiên đạo trêu ngươi, có thể ta chưa bao giờ biết đây là lạnh, mãi cho đến khi biết cái gì là ấm.

Nhưng khi vừa mới biết cái gì là ấm, lại phải trở về một mảnh băng thiên tuyết địa kia rồi.

Đại đạo vô tình, ta tu đại đạo.

Tâm pháp Kiếm các vô tình cô độc, thoát ly hỷ, nộ, ái, ố, sân, si sao lại có tên là Trường Tương Tư? Ta cũng chẳng rõ.

Đại đạo thành hình, xuân hạ thu đông đã không có ý nghĩa.

Chỉ duy nhất mái tóc đen nhánh xõa tung tùy ý, hồng y chói mắt, mặt không biểu cảm, nhưng diễm sắc kinh người.

Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm – Nhất Thập Tứ Châu [Mục lục | Edit | On –  going ] – Đông Phong
Lâm Sơ – Tiêu Thiều

Phân đoạn 2: Ngộ ra Tịch Diệt (Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm)

Những hình bóng ngợp trời đó, ở trong mắt hắn, tất cả đều mơ mơ hồ hồ, biến thành bóng đen muôn hình muôn vẻ ồn ào náo động ầm ĩ.

Tiêu Thiều từng bảo thế nhân dơ bẩn.

Nhưng cả đời y vì thế nhân mà sống, cuối cùng lại vì thế nhân mà chết.

Hắn không biết thế nhân có dơ bẩn hay không, chỉ biết Tiêu Thiều, đã vĩnh viễn vĩnh viễn, không còn nữa rồi.

Thiên địa bỗng nhiên yên tĩnh, hắn cùng hết thảy thế gian mất đi toàn bộ liên hệ, trời đất mênh mang, chỉ còn duy độc một mình hắn.

Hắn cũng phảng phất mất đi cảm quan, tai mắt mũi miệng, tất cả đều trống không một mảnh, phảng phất hư vô.

Yên tĩnh.

Hư vô.

Tịch Diệt.

Thu phong nhất khởi, vạn diệp phiêu linh.

Phồn hoa muôn màu, chung quy mộng cảnh.

Hắn lại ngơ ngẩn ngửi thấy hương thơm hàn mai, tựa như bủa vây người ta lạc mình trong đó.

—— cuộc đời phù du nhược mộng, thôi thì…… tiêu hồn nơi đây.

Cảm ơn các bạn đã xem Tiên đạo đệ nhất tiểu bạch kiểm, mời các bạn góp ý và comment thêm tên truyện để Thạch Nam Thư Quán cùng điểm lại những truyện hay nhé!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *