Không Phụ Thê Duyên

Không Phụ Thê Duyên” là tiểu thuyết cổ đại của tác giả Vụ Thỉ Dực. Vẫn là mô – típ truyện cũ về gia đình công hầu khanh tước, nam chính quyền thế ngập trời, nữ chính gia đình công hầu. Nhưng với Không Phụ Thê Duyên, bạn sẽ được thấy một nam chính Nhiếp Ngật với tính cách riêng, độc lập cao ngạo, tuổi thơ bất hạnh không cha không mẹ sống nương nhờ của cữu cữu. Một nữ chính được xem là tai tinh nhưng luôn được bảo bọc yêu thương, với tính cách sáng lạng, thông minh.

Với văn phong nhẹ nhàng, hài hước cùng mạch truyện logic chỉ xoay quanh cặp đôi nam nữ chính. Đây sẽ là bộ truyện nhẹ nhàng dành cho các bạn thư giãn và lấy lại năng lượng cực kỳ tốt.

Văn Án Không Phụ Thê Duyên

Nam chính: Nhiếp Ngật là Thế tử của phủ Vệ quốc công, mẹ là công chúa (em ruột của hoàng đế), cha mất sớm vì hi sinh tính mạng để cứu hoàng đế. Hoàng đế (Cậu ruột) bù đắp cho nam chính bằng cách cực kỳ yêu thương, tin tưởng hơn cả con ruột. Nhưng đồng thời Nhiếp Ngật cũng gánh khá nhiều trách nhiệm, là cánh tay đắc lực của hoàng đế, chuyên vào Nam ra Bắc, âm mưu tranh đấu bảo vệ hoàng gia.

Không Phụ Thê Duyên - Vụ Thỉ Dực - Truyện Audio
Không Phụ Thê Duyên

Nữ chính: Vừa sinh ra đã được phán là sát tinh, mẹ ruột mất, cha ruột yếu đuối, nhà nội xa lánh. Được đón về nhà ngoại từ nhỏ tại Ngu gia – dòng dõi võ tướng trấn lĩnh biên cương.

Nghiệt duyên của nam nữ chính bắt đầu lúc nữ chính mới 6 tuổi, nam chính cũng chỉ 10 tuổi. Khi Nhiếp Ngật bị kẻ gian bắt cóc vào rừng, trốn được nhưng lại bị bầy sói săn đuổi. Nữ chính chỉ là một cô bé nhưng trời sinh có sức mạnh, lớn lên tại Ngu gia – một dòng tộc toàn võ tướng nên từ nhỏ đã được giáo dục rằng phải luôn giúp đỡ kẻ yếu, giúp đỡ dân thường, thế là cô bé đã xả thân cứu nam chính trong ổ sói vì thế Nam chính nhớ mãi đến tận 10 năm sau.

Đến tuổi cập kê, nữ chính buộc phải về lại Hoắc gia trong tình cảnh, tổ mẫu không thương, cha nhu nhược, mẹ kế cay nghiệt, em gái khác mẹ tranh giành tình cảm. Cùng lời đồn sát tinh năm xưa chỉ chực chờ bùng phát phá hoại thanh danh.

Nghe nói Thất cô nương Hoắc gia là một hãn nữ, một kiếm vũ động Bình Nam thành, sức lực vô cùng lớn lại vừa đen vừa xấu, sau khi lớn lên tất nhiên không thể gả ra ngoài được.

Nhiếp Ngật và Hoắc Thù

Các lời đồn như thế nào Hoắc Thù không quan tâm, nhưng nàng là người thích lấy bạo chế bạo, cho đến khi gặp được nam tử nhân nghĩa, tuấn tú như ngọc kia.

Nam nhân tốt nhân vậy, nếu nàng không thừa dịp người khác chưa phát hiện mà ra tay đoạt trước thì ngay cả ông trời cũng chẳng thèm dòm ngó đến nàng nữa

Chỉ là, đoạt như thế nào mới là vấn đề!

Rốt cuộc cũng đoạt được đến tay, về sau mới phát hiện ra căn bản hắn không phải là nam thần, mà lại là con sói nhỏ hoang dã đã gặp được khi còn nhỏ, Hoắc Thù trợn tròn mắt.

Nam nữ chính vừa gặp đã yêu thích, không ngại sóng gió đến bên nhau, trải qua minh tranh ám đấu. Nữ chính ban đầu cố tình “cua” đổ nam chính nhưng không ngờ, nam chính cũng âm mưu hốt về nhà.

Tình tiết truyện khá đơn giản, thời lượng cũng khá ngắn, nhưng khá dễ thương như Ngu Tòng Tín và An Dương Quận Chúa. Nhưng cặp đôi phụ đều được xây dựng tình tiết riêng, rất dễ thương và trọn vẹn.

REVIEW TRUYỆN KHÔNG PHỤ THÊ DUYÊN - ALLIN
Fanart Hoắc Thù

Truyện này cũng khá hợp gout với các bạn thích thể loại sạch sủng ấy, từ lúc thành thân là nữ chính được nam chính nâng niu ôm ấp, nữ chính cũng thích nam chính từ đầu nên cuộc sống hai người cực kì hạnh phúc.

Thực ra mình rất ấn tượng với nhân vật Hoắc Diệu – em gái cùng cha khác mẹ của nữ chính. Đây là nhân vật không có tài đức gì, nhưng rất thông minh, ở cuối truyện tác giả đã để nhân vật nói 1 câu mình rất tâm đắc: “Nếu lúc trước Hoắc gia đối xử với Hoắc Thù tốt một chút, tổ mẫu đối xử với nàng tốt một chút, che chở nàng thì có phải cuộc sống của Hoắc gia cũng sẽ nhờ phúc khí của nàng mà hưng thịnh hay không?”.

Thật ra, việc đối xử giữa người với người đều theo nhân quả cả!

Đoạn trích hay trong Không Phụ Thê Duyên

Nữ chính gặp nam chính sau lần nữ giả nam trang:

Trong chốc lát sau, nghe được có tiếng bước chân truyền đến, nàng tưởng Ngải Thảo đã trở lại, ngắt một khối bánh hoa hồng, không chút để ý quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn thấy người đang đi tới, bánh hoa hồng trong tay liền rớt xuống.

Nàng trợn tròn đôi mắt, kinh ngạc nhìn thiếu niên xuất hiện ở chỗ này, sau khi kinh ngạc qua đi, nàng thực mau lấy lại bình tĩnh, ý tưởng thứ nhất, chính là làm bộ không quen biết.

Chỉ là khi nàng vừa mới bày ra nụ cười vô tội, đối phương đã mở miệng, “Ngu Tòng Liệt?”

Hoắc Thù: “….”

Không biết nếu hiện tại nàng nói nàng là tỷ tỷ song sinh của Ngu Tòng Liệt hắn có tin hay không?

Thiếu niên ngoài đình tản bộ đi vào, khí độ hắn thong dong, thần thái thanh đạm, nhưng lơ đãng toát ra khí thế, cực kỳ mãnh liệt, làm cho người không quen không dám lên tiếng quấy rầy hắn.

Hoắc Thù chớp chớp mắt thấy hắn đã đi vào trong đình, nhìn thiếu niên ung dung mà ngồi xuống ghế đá đối diện nàng, nghĩ nghĩ, nắm viên mứt táo đưa cho hắn, hỏi: “Nhiếp công tử, muốn nếm thử không?”

Hắn như gương mặt đẹp tựa minh châu của nàng, môi khẽ cười, duỗi tay tiếp nhận.

Nụ cười kia quá mức ngắn ngủi, như phù dung sớm nở tối tàn, lại làm cho người ta kinh diễm không thôi, Hoắc Thù cảm thấy mình may mắn, dùng một viên mứt táo đổi được một nụ cười tươi, thật quá lời rồi.

Không biết nếu nàng lại cho hắn hai viên mứt táo, có phải hắn sẽ cười thêm hai cái hay không.

Trên đây là bài viết review Không Phụ Thê Duyên do chúng mình tổng hợp. Hy vọng bài viết này đã cung cấp được một vài thông tin cần thiết, giúp bạn có thêm cái nhìn trực quan hơn về tác phẩm này. Như thường lệ, nếu thấy hay thì hãy chia sẻ hoặc để lại bình luận bên dưới để chúng mình có thêm động lực viết tiếp về những tác phẩm khác nhé.

Thạch Nam Thư Quán xin chân thành cảm ơn!!!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *