Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác

Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác là tiểu thuyết thuộc thể loại tiên hiệp, đam mỹ của tác giả Phượng Vũ Niết. Tiểu thuyết có độ dài 119 cô đọng lại nội dung vừa là cuộc tình vừa là cuộc chiến giữa thiện – phẩm chất tốt đẹp của con người và ác – sự mục nát ẩn sâu bên trong dục vọng con người.

Tóm tắt Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác

Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác được mở đầu bởi việc Tống Thanh Thời bắt đầu một thế giới mới để cứu rỗi nhân vật chính đáng thương của mình và giúp nhân vật chính có được cuộc sống hạnh phúc. Tuy nhiên, Tống Thanh Thời không thể nhận biết được ai là nhân vật chính và sau phần phân tích nhanh đã nhận định Việt Vô Hoan (vốn là nhân vật phải chết để làm nền cho nhân vật chính).

Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác
Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác

Quyết định tưởng chừng sai lầm này thực chất đã đi đúng hướng để Tống Thanh Thời có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Vốn là một sinh viên ngành y, Tống Thanh Thời ngay lập tức phát hiện Việt Vô Hoan mắc chứng bệnh tâm lý cực kỳ nặng do quá trình bị tra tấn tình dục ở Kim Phượng sơn trang. Từ đây Tống Thanh Thời – Chủ nhân Dược Vương Cốc bắt đầu vào cuộc hành trình cứu rỗi nhân vật phản diện của mình và bắt đầu yêu thích người này.

Còn Việt Vô Hoan – vốn là hoàng tử ở nhân gian bị lừa bán lên tiên giới với danh nghĩa được đón đi tu tiên. Với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, Việt Vô Hoan nhanh chóng được đặt cọc bán cho trang chủ Kim Phượng sơn trang và trở thành con rối tình dục. Dưới sự quật cường của mình, Việt Vô Hoan bị tra tấn và trở thành “mặt hàng” được ưa chuộng của khách quý đến Kim Phượng sơn trang mà không thể phản kháng vì bị khắc khóa hồn. Đến khi bày mưu tính kế để hổ yêu vồ chết sắp được giải thoát thì được Tống Thanh Thời cứu. Tống Thanh Thời gần như là hy vọng, là ánh sáng cuối cùng còn níu kéo Việt Vô Hoan không tự sát.

Việt Vô Hoan - Tống Thanh Thời
Việt Vô Hoan – Tống Thanh Thời

Trong Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác, điều duy nhất Tống Thanh Thời yêu cầu Việt Vô Hoan là không được tự sát. Tống Thanh Thời cho Việt Vô Hoan tất cả những gì y muốn, chiều theo ý muốn chiếm hữu và bất kỳ thứ gì, chỉ đơn giản vì Tống Thanh Thời không cảm thấy Việt Vô Hoan là dơ bẩn mà xem Việt Vô Hoan là thiên sứ của đời mình.

Trên thực tế, Tống Thanh Thời không phải ở thế giới hiện đại và nhiệm vụ chân chính của cậu chỉ là cứu rỗi Việt Vô Hoan ở các thế giới. Cậu đã thất bại 1529 lần, mỗi lần đều tự kiểm điểm và tiếp tục cứu Việt Vô Hoan.

Thực chất Tống Thanh Thời có nguyên thân là viên đá trắng được Thiên Đế dùng Hồng Liên Huyền Hỏa luyện ra vào hàng tỉ năm trước, đặt ở núi Tống, dùng để trấn áp Minh Giới U Hỏa. Viên đá trắng Tống Thanh Thời này có nguyên thân là đá nên dù hóa thành hình dáng của nhân loại, nhưng trái tim vẫn là viên đá, sẽ không có nhịp đập, không cảm nhận được sự cười nhạo, khinh bỉ, căm hận, yêu thích, ca ngợi… Nên khi tu tiên vì thế mà chọn Vô Tình đạo mà tu.

Việt Vô Hoan thực chất là Phượng Hoàng duy trì thần mộc của thế giới. Ma tộc lên kế hoạch hàng tỉ năm, thừa dịp cuộc chiến Thần Ma diễn ra, bố trí bẫy rập, đánh Phượng Hoàng thần quân bị thương, cướp lấy một mảnh nhỏ thần hồn đưa vào cây thế giới chuyển sinh. Phong ấn còn khiến cho mọi người dấy lên tà niệm khinh nhờn đối với mỹ mạo của Phượng Hoàng, đợi thân thể hắn trưởng thành đến khi có thể chịu được tải trọng của sức mạnh, ma tộc sẽ điều khiển quỹ đạo của vận mệnh, để kẻ ác kéo đến bên cạnh hắn, tiến hành xâm phạm và thương tổn khối thân thể này, khiến tinh thần của hắn sinh ra thống khổ và căm hận.

Ảnh Fanart
Ảnh Fanart

Phượng Hoàng thần quân càng căm hận thế giới, sức mạnh cây thế giới sẽ càng bài xích Phượng Hoàng thần quân. Vì thế, hắn không thể thức tỉnh, không thể khống chế thế giới, không thể sử dụng sức mạnh của thế giới. Ma Tu biết được Tiên Đế cho người xuống hỗ trợ nên đã thay đổi kỹ ức của họ. Nam nữ của người trên trời xuống đây đều có kết cục bi thảm, chưa ai thành công kể cả An Long – Huynh đệ của Tống Thanh Thời, kẻ thù của Việt Vô Hoan ở nhân gian bị thiết lập là ma tu, thực chất ở trên tiên giới thì lại là rồng – bạn của phượng hoàng.

Trải qua 1531 lần, Tống Thanh Thời đã giúp Phượng Hoàng phá hủy được gông xiềng của thế giới, xóa bỏ sự căm hận trong thần hồn, lấy lại sức mạnh Phượng Hoàng tiêu diệt ma khí, tái sinh sự cân bằng của vạn vật và trở về Thiên giới.

Để đáp lại ơn cứu mạng, Phượng Hoàng nghĩ món quà tốt nhất chính là mang bản thân mình cho Viên đá trắng đã biết nói chuyện, hiểu được yêu, thương, chán ghét, khóc, cười này.

Đánh giá – Cảm nhận Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác

Nếu bạn muốn đọc một tiểu thuyết có chiều sâu, có bi ai, có vui vẻ, có hạnh phúc, có thiện và ác chỉ xoay quanh 2 nhân vật chính và gắn liền với nhiều bất ngờ phía sau thì hãy đọc Kết cục của việc cứu nhầm vai ác.

Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác mang đến cho độc giả một góc nhìn hoàn toàn khác, chỉ cần có một niềm tin, một hy vọng thì phải luôn nắm lấy, đổi thay và tiếp tục cố gắng không ngừng. Đôi khi chỉ cần buông bỏ thù hận, mới có thể tìm lại bản thân.

Tống Thanh Thời
Tống Thanh Thời

Về 2 nhân vật, Thạch Nam Thư Quán nghĩ nguyên nhân chính chỉ có Tống Thanh Thời có thể tiếp cận Phượng Hoàng là do sự kiên trì và tấm lòng trong sáng – điều đặc biệt nhất trong thế gian. Và nguyên nhân tiếp theo chính là khi ở Tiên Giới thì việc Phượng Hoàng thích những viên đá đẹp, đó là sở thích rồi. Viên đá Thanh Thời mà Tiên đế nhặt hắn cảm thấy rất hứng thú nên muốn xin nhưng phải chờ cục đá đó biến thành hình người đã.

Nên khi viên đá biến thành hình người thường hay ở trong phòng đọc sách, ngắm mây ở cửa sổ thì thường thấy Phượng Hoàng vỗ cánh bay qua. Đó cũng là nguyên nhân sau khi không thấy Phượng Hoàng bay qua cửa sổ nữa, Tống Thanh Thời hỏi Tiên đế mới mở ra tiểu thuyết này.

Trích dẫn hay trong Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác

Trích dẫn 1: Phượng Hoàng chân chính

Trên vách đá ở Bất Diệt Đỉnh, hàng trăm nghìn chiếc đèn hồn đang lay động.

Từ lúc khai chiến đến nay, mặc kệ là sấm chớp hay chiến hỏa, cũng không phá vỡ đến kết giới và sự yên tĩnh của nơi này.

Việt Vô Hoan chậm rãi bước tới, nâng chiếc đèn hồn thứ nhất lên, linh hồn tên Tạ Khuyết ở bên trong đã sớm bị tra tấn ba ngàn năm, thống khổ đến chết lặng.

Nhìn vào linh hồn ghê tởm này, trong đầu hắn lại hiện ra ký ức giãy giụa trong địa ngục, mùi hôi thối trong hơi thở ngày càng nặng.

Nhưng mà, chuyện quá khứ đã không thể tra tấn trái tim của hắn được nữa.

Việt Vô Hoan nhẹ nhàng dập tắt đèn hồn, để linh hồn tội ác này biến thành tro bụi, vĩnh viễn biến mất trong trời đất.

Sâu trong nội tâm, như thể có một chiếc gông xiềng màu đen đang được cởi bỏ, sau khi buông bỏ cừu hận, linh hồn trở nên tự do hơn.

Việt Vô Hoan dập tắt chiếc đèn hồn thứ hai, chiếc thứ ba, chiếc thứ tư…

Hắn đã báo thù xong, không cần quay đầu lại nữa.

Theo hồi ức từng chiếc đèn hồn tắt dần, gông xiềng thù hận được cởi bỏ từng chút một, linh hồn của hắn ngày càng nhẹ nhàng, bước đi cũng ngày càng nhanh hơn…

Cuối cùng, Việt Vô Hoan đứng trên đỉnh núi, nâng tay, thả thần niệm mạnh mẽ ra, dập tắt đồng thời mấy trăm ngàn chiếc đèn hồn.

Trong khoảnh khắc đèn hồn tắt đi, cuối cùng Phượng Hoàng bị khóa trong vực sâu cũng được tự do. Nốt lệ chí nguyền rủa dưới mắt trái, theo cừu hận trôi đi, dần biến mất.

Cuối cùng Việt Vô Hoan cũng nhìn thấy gương mặt thật của thế giới, khắp nơi tràn ngập vô số ma khí dơ bẩn, ăn mòn hết thảy tất cả, ở nơi cao trên không trung, có một cánh cửa địa ngục màu đen nửa mở, nơi đó là nguồn gốc tỏa ra mùi tanh tưởi mà hắn ngửi được, ma khí dơ bẩn cuồn cuộn trào ra từ bên trong, điều khiển và thay đổi toàn bộ thế giới, biến nơi này thành địa ngục ác mộng.

Ma vật nhận ra phong ấn bị gỡ bỏ, đại thế đã mất, chúng nó hấp hối giãy giụa, truyền ra tiếng kêu rên từ trong sấm chớp.

Phượng hoàng bay qua mỗi một góc của thế giới, tiếng hoan hô cũng xuất hiện ở mỗi một góc của thế giới.

Tất cả ma khí đều đã được loại bỏ sạch sẽ.

Cuối cùng, Phượng Hoàng bay về Bất Diệt Đỉnh.

Tống Thanh Thời ngồi nghiêng trên tảng đá lớn, dựa vào cây tùng, pháp khí bản mệnh trong thân thể của y đã vỡ vụn, đan điền bị hủy, toàn bộ sức mạnh công đức đều đã tiêu hao hết, sinh mệnh sắp đến cực hạn. Sắc mặt của y tái nhợt, ngay cả sức lực của thân thể cũng không có, nhưng mà trong lòng y lại rất vui…

Phượng Hoàng đáp xuống, hóa thành hình người, mắt phượng chứa đựng uy nghiêm, cao quý không thể khinh nhờn, đây là thần linh của thế giới, vạn vật đều phải cúi đầu ở trước mặt hắn.

Hắn bước từng bước tới trước mặt Tống Thanh Thời, thành kính nhìn đôi mắt thanh triệt nhất trên đời kia.

Tống Thanh Thời ngẩng đầu, ý cười nhẹ nhàng: “Hoan nghênh trở về.”

Việt Vô Hoan ôn nhu nói: “Cảm ơn ngươi, đã vĩnh viễn không buông tay.”

Trích dẫn 2: Kết thúc

Phượng Hoàng đi đâu rồi?

Tống Thanh Thời ngơ ngác cầm sách, chậm chạp suy nghĩ một hồi lâu, bỗng nhiên òa khóc.

Hóa ra, đây là cô đơn.

Hóa ra, y không thích ở một mình, không thích cô đơn, không thích buồn tẻ, cũng không thích xem mây một mình, y thích nhất không phải là Phượng Hoàng mỹ lệ, mà là người bầu bạn mỗi ngày bay qua cửa sổ, khiến y cảm thấy mình không còn cô độc…

Trong phòng chất đầy sách, khắp nơi đều là hơi thở lạnh lẽo, yên tĩnh như chết.

Tống Thanh Thời ỷ vào việc không ai nhìn thấy, không mất mặt, nên nằm nhoài trên bàn, khóc to một trận.

Y quyết định chờ khóc xong rồi sẽ làm mười ngàn tờ bài thi, ném bi thương ra sau đầu…

Bỗng nhiên, cửa bị gõ vang.

Thần sử vẫn chưa đưa sách xong sao?

Tống Thanh Thời nhanh chóng dùng tay áo lau nước mắt rồi đi mở cửa.

Hoàng hôn ôn nhu chiếu vào, Phượng Hoàng thần quân đã sớm thu hồi đôi cánh diễm lệ, khoác mây tía đỏ kim, đứng ở ngoài cửa, nhẹ nhàng cười nói: “Ta bay lượn trên bầu trời mệt rồi, có thể dừng chân ở phòng của ngươi được không?”
Trong đôi mắt xinh đẹp đều là chờ mong.

Tống Thanh Thời ngẩn người, hoảng loạn để Phượng Hoàng thần quân vào cửa, sau đó lấy điểm tâm và linh trà, đẩy hết toàn bộ tới trước mặt hắn.

Thần Quân nhìn động tác của y, cười nói: “Trước kia ngươi chính là như vậy, thứ ta thích, ngươi đều sẽ cho ta.”

Tống Thanh Thời gật đầu, khẳng định nói: “Ừm, ta đều cho ngươi…”
Y bỗng nhiên ý thức được, lời mà Phượng Hoàng thần quân nói chính là chuyện ở tiểu thế giới.
“Thiên Đế bảo ta tới cảm tạ ngươi, nhưng mà toàn bộ thần điện Phượng Hoàng đều không có món quà nào xứng với ngươi, ta không biết nên tặng quà gì,” Phượng Hoàng thần quân ôn nhu lau đi vết nước còn lưu lại trên khóe mắt của y, chỉnh lại đầu tóc rối bời cho y, cẩn thận hỏi, “Cho nên, ta muốn tặng bản thân mình cho ngươi, được chứ?”

Món quà này quá quý, nhưng lại vô cùng thích.

Tống Thanh Thời vui vẻ nhận lấy: “Cảm ơn, đây là món quà đẹp nhất trong sinh mệnh của ta.”

Phượng Hoàng thần quân nguyện ý phong tỏa ký ức, là chuyện tốt, Phượng Hoàng thần quân không muốn phong tỏa ký ức, là chuyện càng tốt hơn.

Nếu Phượng Hoàng thần quân chọn y, vậy thì y sẽ phụ trách thật tốt.

Trên đây là bài viết giới thiệu về bộ truyện Kết Cục Của Việc Cứu Nhầm Vai Ác của chúng mình. Nếu thấy hay thì các bạn có thể chia sẻ hoặc để lại một vài lời bình phía bên dưới. Thạch Nam Thư Quán xin chân thành cảm ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *